Valentine là ngày nhiều người thấy ngọt ngào, nhưng cũng nhiều người muốn quên bởi nó nhắc nhở bản thân về sự thất bại, sự sai lầm, sự đổi thay.
Bạn có bao nhiêu cuộc tình, bao nhiêu lần nói anh yêu em, em yêu anh, anh chỉ có mình em, em chỉ có anh là duy nhất...?. Sau lời nói đó, mỗi lần ngỏ lời tiếp theo là một lần chứng minh những lời trước là...sai. Nhiều người có trí nhớ tốt, trở nên rất cay đắng. Còn người nào hay quên thì hạnh phúc.
Ngày này cũng nhắc cho nhiều người biết rằng mình kém cỏi về nhận thức. Bởi họ thường nói: khi gặp em rồi anh mới biết thế nào là tình yêu. Nhưng sau đó họ gặp người khác và mới biết thế nào là tình yêu đích thực, rồi lại tiếp tục gặp người khác và lại tiếp tục đích thực. Cứ thế! Cái đó cũng chứng minh rằng nhận thức của con người không là bất biến, nó chỉ đúng với từng thời điểm.
14-2 nhắc người ta về sự đổi thay. Khi mới yêu người ta nói không biết thiếu em thì đời anh sẽ ra sao. Chỉ dăm năm sau lại nói trời ơi vì cô mà đời tôi khổ thế này. Ngày trước thì nói em như báu vật lạc mất từ kiếp nào anh mới tìm lại được. Giờ nói phụ nữ như cô bán cả mớ cũng không ai mua. Tình yêu khi đã mất đôi lúc sẽ kéo lùn văn hóa xuống để rồi họ xúc phạm nhau, cấu xé nhau nhức óc xóm giềng.
Nàng thổn thức gục đầu vào vai bạn giữa đêm trăng lạnh mà thề nguyền em yêu anh thì yêu cả thói hư tật xấu của anh. Nhưng chỉ sáu tháng sau nàng sẽ nói với bạn: bản lĩnh của anh ở đâu mà chỉ mỗi việc bỏ thuốc lá cũng không làm nổi. Tôi thật sai lầm khi chọn anh. Bạn là nhân vật được chọn giữa một rừng những kẻ hào hoa phong nhã và bạn hãnh diện? Rồi bạn sẽ thấy nàng suốt ngày tỏ ra cay đắng vì có mắt như mù, sao tôi có thể vớ phải anh kia chứ?
Một anh chàng ăn nói có duyên, có vẻ ngang tàng, nhiều tài vặt khiến nhiều cô gái phải lúc lắc trái tim theo mỗi bước đi? Đợi đấy, có thể chàng phải mang gương mặt dúm dó thảm hại sau vài cú va đập với đời sống, chẳng bao giờ dám nhìn vào mắt vợ và nhìn vào những hoa đơn tiền nhà, tiền gas, tiền điện, tiền học của con. Khi chàng tiếc nhớ hào hoa ngày cũ và nàng tiếc nhớ những năm tháng các đại gia vo ve xung quanh. Ấy là lúc thề nguyền bay tuốt luốt.
Bạn đang đong đưa vài cuộc tình thì hãy coi chừng ngày 14-2. Nếu nàng biết địa chỉ, số điện thoại cơ quan, lịch làm việc thì chỉ vài cái test nhỏ là nguy cơ bại lộ sẽ rõ. Để tránh bị lộ, bạn có thể xin nghỉ phép vào ngày ấy để dẫn cô A đi chơi và từ bưu điện nơi bạn du hí, gửi về cho cô B một thúng hoa hồng, nói với nàng dù đang đi công tác xa nhưng lòng anh chỉ hướng về em. Chỉ có thế mới mong thoát hiểm để mà đu đưa tiếp tục.
Đâu gần 20 năm trước, trong một đêm thơ sinh viên, Bố cu Hưng nghe một tay sinh viên Sư phạm ốm nhách tên là Lý Thành Tâm gập người đọc thơ: “Em là rêu còn ta là lăng tẩm/ em tốt tươi ta loang lổ không màu/ Cấu xe nhau để bám víu vào nhau” và hắn kết luận: “Em tồn tại với thời gian ta lần hồi đổ nát/ rệu rã rồi vẫn không muốn rời em”...
Ờ , khi nhận ra bản chất của nhau mà vẫn kiên trung như thế thì may ra mới hạnh phúc được, mới ngày nào cũng Valentine’s day.
Thực ra, dù nói thế nào thì vẫn có hàng tỷ người mong chờ đến ngày này, và hàng tỷ người lo lắng vì cái ngày này. Một ngày tác động tình cảm, tâm lý của hàng tỷ người thì dĩ nhiên đó phải là ngày quan trọng.
Vì thế, Valentine’s day cứ tồn tại mãi.
Xem phản hồi trên ngoisao.net
Thứ Năm, 5 tháng 2, 2009
14-2: ngày để nhớ những...sai lầm
Posted by Bố Cu Hưng on 05:38. Bản thân - Gia đình - No comments
0 nhận xét:
Đăng nhận xét