Mấy hôm nay Sài Gòn sang thu, tuy không đẹp bằng Hà Nội nhưng rất có sức gợi.
Cu Hưng tựu trường, xúng xính đồng phục. Ngày đầu tiên về khoe với mẹ: "Hôm nay cả lớp chỉ mình con được cô giáo cho chuyển chỗ ngồi!". Thế chuyển chỗ thế nào? "Dạ, được chuyển từ bàn đầu xuống bàn cuối, vì con nói chuyện trong lớp". Nói chuyện với ai? "Con thích nói chuyện với bạn quá nên quên không hỏi tên bạn!".
Một hộp bút, năm cuốn sách và chiếc cặp đeo vai. Cô giáo gửi cho phụ huynh một tờ photo về những vật dụng cần thiết, còn khuyên nên mua loại tẩy, loại bút chì nào để không lem vở.
Mười năm trước, bố tốt nghiệp Đại học và bắt đầu lăn lóc. Hơn mười năm nữa con vào Đại học. Lăn lóc có cái hay của lăn lóc, nhưng sẽ hay hơn nếu toàn tâm vào chuyện học.
Tháng trước, bố đi họp mặt bạn cũ . Mười năm, giờ bè bạn gặp nhau toàn kể chuyện con cái. Không như những lần họp thuở mới ra trường, câu chuyện đầu môi là công ăn việc làm.
Không như mùa thu hồi mới vào Đại học, ngẩn ngơ đạp xe mấy chục cây số theo đuôi một cô bạn về tận nhà. Và không phải những mùa thu bùn đất ở quê ngày thơ ấu.
Tuổi thơ con không cào cào, châu chấu, cũng chẳng hoa mướp vàng. Không có mùi rơm mới gặt. Nhưng vòng tay yêu thương của bố mẹ thì vẫn thế. Như ông bà với bố mẹ ngày xưa.
Rồi con sẽ lớn lên, sẽ có những ngày thu man mác buồn vì thất tình như bố, sẽ có những ngày thu hạnh phúc với nụ hôn đầu. Cuộc sống là một vòng xoay. Bố nhìn thấy tuổi thơ mình trong bước chân con ngày vào lớp một.
Những mắt biếc ngày xưa xa lắc. Những ngày thu học phí réo gọi hồi sinh viên. Những ngày thu ở cà phê Sơn Ca bên nhà thờ Fatima Bình Triệu, nghe nhạc Trịnh và mơ làm Thủ tướng, chí ít cũng... Chánh tòa Tối cao. Những ngày thu chỉ nghĩ sau vài năm là thành vĩ nhân.
Những ngày thu xất bất xang bang biết mình nhỏ nhoi và hữu hạn. Những ngày thất tình và thất vọng. Những ngày mơ mộng và đói meo.
"Nhìn những mùa thu đi", không nghe sầu lên như câu hát. Bâng khuâng mây trắng, nắng vàng và rộn rã trống trường!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét